Giỏ hàng 0
Không có sản phẩm nào trong giỏ.

Thằng Đại Lãn

Ngày xửa ngày xưa, chẳng biết từ thời nào truyền lại ở bản ấy, vùng ấy có một chàng lười chẳng chịu làm ăn gì cả. Ngày nọ tiếp ngày kia, tháng này qua tháng khác, dần dà người ta gọi nó là thằng Đại lãn. Suốt tháng, suốt năm, Đại lãn chỉ biết đi lang thang đây đó, gặp gì ăn nấy, kể cả những thức ăn thừa. Ngày nọ, đang đi Đại lãn thấy một con cá nhảy lên bờ nó liền nhặt lấy. Thấy gần đó có một lò vôi đang cháy, Đại lãn bèn đến nhờ nướng cá. Nướng xong cá thì Đại lãn buồn ngủ quá, bèn để cá bên cạnh mình và lăn ra ngủ. Ngủ được một lúc lâu, bỗng từ trên trời xuất hiện một con quạ. Thấy dưới đất có cá, quạ sà xuống cắp lấy rồi đem đến thả xuống sân nhà vua. Nhìn thấy con cá nướng thơm ngon, công chúa liền nhặt lên ăn luôn. Thời gian sau, công chúa bỗng nhiên có thai. Đủ chín tháng mười ngày công chúa sinh ra một bé trai kháu khỉnh, bụ bẫm. Thấy con gái chưa chồng mà bỗng dưng có chửa, vua cha vô cùng tức giận. Tra hỏi mãi nhưng công chúa cũng chỉ thật thà trả lời rằng mình không biết. Bực tức, vua liền cho mở hội, bắt tất cả đàn ông trong nước đến dự hội xem đứa bé theo ai thì đấy chính là cha của nó. Không biết có bao nhiêu chàng trai giàu có, đẹp trai hăm hở đến dự hội để mong được làm phò mã. Ngày thứ nhất, thứ hai rồi thứ ba trôi qua mà đứa bé vẫn tuyệt nhiên nằm im trong vòng tay của mẹ. Mãi đến ngày thứ bảy, giữa lúc tưởng chừng chẳng thể tìm được cha đứa bé thì Đại lãn xuất hiện. Kỳ lạ thay, vừa thấy Đại lãn, đứa bé liền ngọ nguậy đòi xuống đất và bò ngay đến bám vào chân Đại lãn. Thấy đứa bé nhận Đại lãn làm cha, đức vua đã tức giận lại càng tức giận thêm, ông ta nổi nóng đuổi ngay Đại lãn đến một nơi rất xa rồi bắt ở đó không cho về nữa. Buồn chán vì cô quạnh, ngày nọ Đại lãn bèn vùi mình xuống cát để chờ chết. Nhưng nằm ở dưới cát khô khó thở quá khiến anh ta  phải thè cả lưỡi ra. Lúc ấy trên trời chợt xuất hiện một con quạ chúa. Thấy dưới đất có thịt ngon, quạ chúa liền sà xuống cắp. Đang nằm chợt thấy lưỡi đau, Đại lãn liền giật mình tóm ngay được hai chân quạ chúa. Quạ chúa hoảng hốt van nài:

- Anh tha chết cho tôi, tôi sẽ tặng anh một cái trống thần bảy mặt, anh muốn gì cứ ước rồi vỗ vào mặt trống, tiền bạc, nhà cửa, quân lính, khí giới, bão lửa… sẽ theo từng mặt mà tuôn ra cho anh.

Nghe bùi tai, Đại lãn liền nhận lấy chiếc trống thần bảy mặt rồi tha chết cho quạ chúa. Kể từ đó, cuộc sống ở nơi cô quạnh bỗng trở nên vui vẻ, sung túc lạ thường.

Lại nói về nhà vua, sau khi đuổi Đại lãn đi, cuộc sống thái bình chưa được bao lâu thì quân giặc từ đâu kéo đến. Thế giặc mạnh hơn cả thác lũ, lớn hơn cả mưa nguồn. Chúng đi đến đâu thì nhà cửa, trâu bò bị phá nát hết đến đấy. Chẳng mấy chốc quân giặc đã kéo đến gần kinh đô. Nhà vua lúc này vốn đã già yếu nên đành phải cho người đi tìm con rể về cùng giúp sức đánh giặc. Về đến nơi, Đại lãn liền bảo vua cha cho dọn cơm ra ăn. Đang ăn thì có lính cấp báo rằng quân giặc sắp đánh đến nơi. Quá hoảng sợ, vua phải kêu con rể tính cách. Nghe vậy Đại lãn nhẩn nha đáp:

- Từ từ bố ạ! Cơm rượu đang ngon, hãy ăn no mới có sức đánh giặc chứ.

Nhà vua vừa sợ vừa tức nhưng chẳng dám nói gì, đành để con rể ăn uống no say.

Ăn xong, Đại lãn liền lấy trống thần ra đánh gọi quân lính, khí giới và bão lửa ra giết giặc. Chẳng mấy chốc cả đoàn quân hung hãn chết không còn một mống. Thấy con rể có nhiều phép tài giỏi, nhà vua liền chia cho con rể một nửa vương quốc để cai quản. Đại lãn lên ngôi vua, cùng vợ con và đất nước hưởng hạnh phúc ấm no đến trọn đời.


icon

Đăng ký nhận thông báo

Liên tục cập nhật thông tin khuyến mại
Trải nghiệm của bạn trên trang web này sẽ được cải thiện bằng cách cho phép cookie.