Ở bản nọ thuở xưa có một chàng mồ côi nghèo khó nhưng rất chăm làm. Ngày nọ tiếp ngày kia, tháng này qua tháng khác, trâu, bò, lợn, gà trong nhà chàng rồi cũng đầy chuồng. Dân bản ai cũng khen chàng là người cần cù, nhân hậu.
Ngày nọ, đang lúc cuộc sống thanh bình, yên ả thì có một lão già mười mồm từ đâu tới. Đó là một lão yêu tinh độc ác, tai quái không ai trị được. Đã có những chàng trai dũng cảm đánh nhau với lão nhưng cứ chặt rụng đầu này thì đầu khác của lão lại mọc ra, khiến ai cũng khiếp đảm. Lão đi đến đâu thì muông thú bị hút hết vào mồm lão đến đấy. Bao nhiêu trâu, bò, lợn, gà của chàng mồ côi cũng chịu chung số phận. Mồ côi vừa buồn, vừa sợ nhưng chỉ biết âm thầm rớt nước mắt. Lão già mười hai mồm sau khi ăn xong trâu, bò, lợn , gà của chàng thì nằm lăn ra nghỉ. Thấy mồ côi tấm tức khóc, lão nói:
- Khóc làm gì, mai theo tao, tao gả con gái cho, tao còn ba đứa liền.
Nghe vậy, tối hôm ấy chàng vào bản rủ thêm hai người bạn khỏe mạnh cùng mài dao thật sắc để sớm mai theo lão yêu tinh. Dọc đường đi, nỗi hồ nghi trong bụng chàng mồ côi càng tăng lên. Đang đi, mồ côi gặp con Rùa. Vui mừng, mồ côi khẽ hỏi:
- Rùa ơi! Lão già yêu tinh bảo gả con gái cho chúng tôi nhưng chẳng biết đây là việc dữ hay điềm lành?
- Đi đâu cũng phải cẩn thận thôi mồ côi ạ! - Rùa nói - Nhớ đừng ăn cơm quá no, uống rượu quá say mà ngủ quên ở nhà người lạ. Còn con dao trắng kia phải chặt nhiều dây rừng để nhựa thấm cho đen đi mới dùng được.
Lời Rùa khuyên, chàng mồ côi nhớ chặt trong lòng. Đến nhà lão già, hai người bạn mồ côi thấy có nhiều rượu ngon, thịt béo thì mặc sức đánh chén thỏa thuê, bỏ ngoài tai lời can ngăn của bạn. No nê, cả hai lăn ra ngủ say như chết. Riêng mồ côi cố thức để canh chừng. Nửa đêm, từ trên mái nhà, một chiếc lưới to rơi ụp xuống nhốt luôn cả ba vào trong. Sực tỉnh giấc, hai người bạn mồ côi định lấy dao rạch lưới chui ra nhưng khi sờ đến dao thì ôi thôi, lưỡi dao đã mẻ cong hết cả. Lúc ấy, duy chỉ còn lưỡi dao của mồ côi là còn sắc. Thì ra, nhân lúc mọi người sơ hở, lão già mười hai mồm đã đem hai con dao sáng loáng của hai chàng trai nọ chặt vào đá cho hỏng hết lưỡi. Còn con dao đen sì của mồ côi thì lão già không sờ đến. Biết việc đã nguy cấp, mồ côi liền vung dao chém rách chiếc lưới và lao đến chém đứt cổ lão già. Khác với mọi lần, hễ chém đứt thì thịt lão liền lại ngay, lần này con dao thấm nhựa dây rừng của chàng không cho cổ lão liền lại nữa. Lão già chết, cả ba chàng trai hân hoan trở về bản. Dân bản biết chuyện, ai cũng cảm mến tài đức của chàng mồ côi dũng cảm và tốt bụng. Một thời gian sau, dân bản gả cho chàng mồ côi một người con gái nết na, thùy mị, xinh đẹp nhất vùng. Họ cùng chung sống với nhau hạnh phúc đến già.